HUYỀN DIỆU
Nắng hồng ngã xuống biển xanh,
Nhớ thương ngã xuống mong manh tình người.
Sóng gào tiếc thuở rong chơi,
Ngàn nguồn suối mặn vừa rơi xuống trần.
Nước xanh hóa muối trắng ngần,
Cát vàng còn mặn dấu chân người về.
Vũng Tàu, 19.4.2013
Lê Đức Hoàng Vân
EM VÀ LƯNG CHỪNG SÓNG
Nghiêng vai này
Nghe sóng gầy nỗi nhớ
Trở vai kia
Bóng núi vợi cô đơn
Anh em đâu?
Vũ trụ lắng trong buồn
Em hạn hữu
Tay mỏi nhừ tầm với
Biển, biển ơi…
Em khàn giọng gọi
Nước mắt nhạt nhòa
Biển lắng mặn vào môi.
Vũng Tàu, 19.4.2013
Phan Nguyễn Kiến Nam
VÔ NGHĨA?
Dã tràng xe cát
Nghe sóng thì thầm
U tịch bên trong
Đời trầm trước biển
Tràng hỏi sóng cồn
Bao giờ thôi giận
Thôi đánh vào bờ
Nỗi niềm thao thức
Sóng chỉ rầm rầm tiếng dội
Mặc tràng ngơ ngẩn xa xôi
Mặc tràng đêm ngày may vá
Những chiếc áo khuya muôn đời
Tràng hỏi mượn hồn
Bao giờ anh trả
Những nợ trần gian
Bao giờ ân xá ?
Hồn cúi đầu
Rúc mình vào sâu lòng kẻ khác
Tràng lại xe cát
Sóng lại tát tình tự vào bờ
Tôi ngồi với mặt trời
Sóng trước mặt, tràng bên tôi và hồn bên tai
Tôi nghe đời mình như cát
Để tràng xe, để hồn chui rúc, để sóng vỗ qua đời.
Thiên Huân
Vũng Tàu, 19/04/2013
KHI…
Khi ánh mai lập lòe trên biển biếc
Khi tay mềm cát vụn mấy phong rêu
Khi gió rít xoay tròn vòng xoắn ốc
Khi hồn tan như bạt sóng cô liêu.
Em mặc trầm nghe mùi phố biển
Môi mặn nồng chiếc hôn vỡ thương yêu
Mươi năm nữa môi cắn tay lạnh lẽo
Sóng vội vàng thôi vỗ chiếc hôn treo.
Vũng Tàu, 20.4.2013
Lâm Ngân Bình