Ảnh: Quỳnh Vi
Đêm ấy thiên đường
Đêm ấy đêm sâu
Ta ngồi bên nhau
Hai kẻ xa lạ
Biết nhau lần đầu
Đêm ấy đêm thanh
Gió rừng buốt lạnh
Sương rừng phủ trắng
Trăng non tần ngần
Đêm ấy đêm xanh
Lửa reo như hát
Ếch kêu khoan nhặt
Tiếng rừng thâm u
Đêm ấy đêm mơ
Một thiên đường nhỏ
Đẫm hương hoa cỏ
Ta ngồi như ngây
Đêm ấy đêm thâu
Lửa thì rất ấm
Lòng thì thanh xuân
Ta ngồi thủ thỉ
Sao rơi xa gần
Đêm ấy đêm mau
Đôi linh hồn lạ
Bỗng dưng hạnh ngộ
Như là chiêm bao
Chậm, chậm thôi
Chậm, chậm thôi
Hòa nhịp với mây trời
Mỉm cười cùng vũ trụ
Chậm, chậm thôi
Nghe nắng mai kết nụ
Nghe gió chiều trổ bông
Nghe ngày bước thong dong
Nghe đêm nằm yên ắng
Chậm, chậm thôi
Cho kiếp người dài rộng
Cho niềm vui thành sông
Cho cơn buồn thấp thoáng
Cho vết đau lành lặn
Cho giấc mơ thiên thần
Chậm, chậm thôi
Chậm, chậm thôi
Hãy ôm nhau lần nữa
Mà nhớ về trăm năm
Này em
Tặng em cả thế giới hồng
Tặng em thêm cõi bềnh bồng mây trôi
Tặng em một đóa hoa ngời
Tặng nhau một thuở xanh tươi kiếp người
Mai sau có bay về trời
Đừng quên ngày tháng rong chơi dương trần
Đừng quên khoảnh khắc rưng rưng
Đinh ninh biển tận sông cùng có nhau
Có nhau, chia vợi cơn đau
Có nhau, cùng nếm niềm sầu, nỗi vui
Cho nhau từng giấc say vùi
Cho nhau uống cạn ngọt bùi hồng nhan
Cho nhau mắt bạc, môi vàng
Cho nhau châu báu nhớ thương từng giờ
Cho nhau, tình có đâu ngờ
Tình cờ gặp gỡ, bây giờ thiên thu